12 May 2016

ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH



M


ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH

Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...

Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...

Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa...

Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu...

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu...

Trần Thị Lam, Gv Trường Chuyên - Hà Tĩnh



Diễn ngâm : Hồn Nhiên

Một số ca khúc được phổ từ bài thơ trên


Nhạc & trình bày : Không rõ



Nhạc & trình bày : Ca sĩ Vũ Hiền



Nhạc : Phượng Mai & Trần Chí Phúc
Trình bày : Phượng Mai



Nhạc : Radio VN
Trình bày : Út LD


Nhạc : Đức Nguyễn
Trình bày : Quỳnh Na



Nhạc & trình bày : Dzuy Lynh



Nhạc & trình bày : David Dũng



Nhạc : Ngô Tín
Trình bày : Không rõ



Nhạc & trình bày : Không rõ



Nhạc và trình bày : Hoàng Phương Nguyên


Nhạc & trình bày : Không rõ

Hôm nay rảnh rỗi ngồi đọc lại bài thơ của cô Trần Thị Lam và nảy ý họa lại. Bài thơ này đã được khá nhiều nhạc sĩ phổ nhạc và truyền bá khắp nơi. Khi họa lại, VĐ chợt nảy ý là phải họa làm sao cho mỗi chữ bằng trắc trong câu phải thật ăn khớp với nguyên tác để khi hát, người hát có thể lấy bài thơ họa này để dùng làm liên khúc với thi phẩm được phổ mà không cảm thấy trúc trắc gì khi trình diễn. Tuy nhiên, vì không hiểu biết nhạc lý và vì thời gian có hạn nên sai sót chắc chắn là không thể tránh khỏi. Mong quý độc giả và thân hữu thẳng thắn góp ý khi thấy đoạn nào không ổn để VĐ chỉnh sửa lại cho được hoàn hảo hơn. Xin chân thành đa tạ quý vị. Trân trọng. VĐ

LÃNH ĐẠO MÌNH NHỤC QUÁ PHẢI CHĂNG EM

Lãnh đạo mình nhục quá phải chăng em
Đã ngần tuổi mà sao chưa được lớn
Đã ngần tuổi mà vẫn thèm sống mớm
Hiến cả núi sông để yên kiếp tôi đòi !

Lãnh đạo mình nhục quá phải chăng em
Những dải đất xưa vô vàn kiều vỹ
Chẳng ngại bán, đền nợ nần hàng tỉ
Dâng trọn cho Tàu chỉ qua cái ngoéo tay !

Lãnh đạo mình tồi quá phải chăng em
Bản Giốc, Hoàng Sa, thác ngà núi biếc
Giờ đã mất, nằm sõng soài như chết
Để Tiên Rồng ngùi nhớ nước non xa !

Lãnh đạo mình ngu quá phải chăng em
Mỗi tấc đất giang san chẳng nhọc nhằn ra công giữ lại
Xương máu ông cha ta ngút dài thế kỷ qua đem vun trải
Chẳng biết noi theo, toàn cam cảnh phủ đầu !

Lãnh đạo mình mà vẫn hèn thưa em
Dân ta sống muôn đời sau khó được
Khi Hán tặc kè bên, cứ vờn sau, vờn trước
E chóng chầy gì tổ quốc chẳng còn đâu !

Việt Đường
(07/05/2016)

No comments:

Post a Comment